Trong Kinh Phật cũng có những ghi chép liên quan đến những trận đại hồng thủy, nhưng không phải là chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, mà là các dự báo về chuyện sẽ xảy ra trong tương lai.
Trong “Kinh Pháp Diệt Tận” có ghi chép: trong những tháng cuối cùng trước khi Đức Phật nhập Niết Bàn, Đức Phật không còn hiển thị hình tướng sáng chói vô biên nữa mà chỉ ngồi im lặng, rất ít khi nói chuyện. Ngài A Nan cảm thấy ngày thường đức Phật hay hiển thị hình tướng trang nghiêm sáng chói, tại sao bây giờ lại bình thường như vậy? Chắc chắn là có nguyên nhân gì đó.
Ngài A Nan hỏi đức Phật ba lần, cuối cùng Phật cũng nói cho A Nan được biết.
Đức Phật nói, hàng ngàn năm sau, sau khi Phật nhập Niết Bàn, Đạo Pháp bị biến báo, bốn cõi ma mị nổi lên, mượn danh Phật làm điều điên đảo, đó cũng là lúc Pháp tạm diệt. Ngũ hành trong cõi người này sẽ bị đảo ngược, hỗn độn vô cùng, đạo lý của ma quỷ sẽ thịnh hành trên thế giới này.
Ma quỷ biến hóa thành hình tướng của tăng và ni, phá hoại Phật pháp, con người không còn lòng bi mẫn, từ bi hỷ xả. Lòng ganh ghét căm hận gia tăng biến thành tai ương. Nội tại Phật giáo cũng sẽ xuất hiện rất nhiều hiện tượng hỗn loạn.
Cõi Dục giới, Phật Pháp và giá trị phổ thế sẽ dần dần bị biến hoại điên đảo. Vào lúc đó, trời đất đảo lộn, lũ lụt hạn hán xuất hiện, ngũ cốc khó thu hoạch, dịch bệnh hoành hành khắp nơi, số người chết không thể nào đếm hết được.
Thời gian của thế gian lúc đó sẽ trôi qua nhanh hơn, thọ mạng của con người cũng bị rút ngắn lại, kẻ xấu nhiều như những hạt cát dưới đáy biển, nước lũ đột nhiên từ trên trời đổ xuống, không biết ngày nào sẽ dừng lại.
Con người lại không biết suy xét những nguyên nhân của tai họa, ngược lại còn cho đó là hiện tượng tự nhiên. Bất luận là giàu nghèo sang hèn, côn trùng hay con người, đều bị chìm trong nước lũ, trở thành thức ăn trong miệng của các loài thủy quái, rùa, cá...
Vào thời đó, vị Phật tương lai, cũng chính là Phật Di Lặc sẽ hạ thế để độ nhân, ở những nơi con người hiền hòa, đức độ, còn lòng tin vào Trời Phật. Chỉ có những nơi trở thành đất Phật mới có thể tiêu trừ được dịch bệnh, bốn mùa mới có thể xoay chuyển bình thường, ngũ cốc mới có thể sinh trưởng bình thường.
Sau thời kỳ đó, hoàn cảnh sống ở các vùng đó sẽ càng ngày càng tốt đẹp, con người sẽ có chiều cao tám thước, thọ mạng của con người cũng đạt đến tám vạn bốn ngàn tuổi, rất nhiều người sẽ tu luyện đắc Đạo.
Nhưng thời mạt pháp, vì đạo đức của nhân loại trở nên xấu xa, bại hoại, vô thần; Pháp của đức Phật đã không thể giáo hóa những con người của thời kỳ đó nữa. Theo luật nhân quả, con người sẽ phải gánh chịu những tai ương do chính nghiệp lực của mình gây ra, cho nên sẽ xuất hiện tình trạng không thu hoạch được ngũ cốc, dịch bệnh và đại hồng thủy.
Và Thần Phật cũng đưa ra lời cảnh báo cho con người trước khi đại kiếp nạn xuất hiện. Đây chính là sự từ bi lớn nhất đối với con người. Nhưng con người có tin vào lời của Thần Phật hay không lại là điều hoàn toàn khác. Những ai còn ghi nhớ lời dạy của Đức Phật và nương theo, và tùy theo duyên nghiệp thì còn có cơ hội ở tương lai.
Tất nhiên, duyên nghiệp luôn có sự chuyển hóa. Nếu con người biết ăn năn hối cải, quay đầu là bờ, nghiệp chướng giảm bớt đi theo với các hiện tượng tự nhiên hài hòa.
Xuân Tâm - coitaba.net